Chuyện xưa kể bên cạnh nhà một người rất giàu có lại là một anh nông dân nghèo. Anh nông dân làm việc vất vả nhưng suốt ngày ca hát vui tươi. Còn anh nhà giàu thì suốt ngày lo lắng nghĩ cách cất giấu tiền của vì sợ trộm cắp. Anh nhà giàu thấy anh nông dân ca hát vui tươi thì thèm lắm nên mới hỏi anh nông dân vì sao mà vui vẻ vậy? Anh nông dân nói tôi nghèo không có gì phải lo trộm cắp nên vô tư. Anh nhà giàu biết vậy thì mới cho anh nông dân một thỏi vàng nói anh giữ để phòng thân khi ốm đau bịnh thì có chỗ lo liệu. Anh nông dân nhận thỏi vàng thì vui sướng và bắt đầu lo lắng kiếm chỗ cất giấu. Từ khi nhận được thỏi vàng thì anh nông dân lo lắng cất giấu và không yên lòng nên không còn vô tư ca hát nữa. Sau một thời gian anh nông dân đi làm cũng không an tâm vì sự mất vàng, ngủ cung thấp thỏm và anh cảm thấy mệt vì thỏi vàng làm anh bất an. Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định đem thỏi vàng trả lại anh nhà giàu và anh lại được thảnh thơi vui tươi ca hát lại như trước.
Tiền của chúng ta có mà lo cất giấu cho mình thì phải lo lắng sợ trộm cắp. Chúa Giê su dạy đem tiền của mà mua bạn hữu, bố thí cho người nghèo khó, mua lấy nước Trời nơi không có mối mọt, trộm cắp. Dùng tiền của tạo hạnh phúc cho tha nhân, giúp đỡ những người nghèo khổ là ta đã có nước trời. Chúa Giêsu phán với anh nhà giầu:
"Hãy về bán hết của cải ngươi có và bố thí cho người nghèo khó, thì
ngươi sẽ được kho tàng trên trời, rồi đến mà theo Ta." (Mt 19,21)
Xin Chúa soi sáng giúp chung con biết sử dụng tiền của trần gian tạo hạnh phúc cho tha nhân để được Chúa đón nhận chúng con vào nước Trời nơi Chúa hằng sống muôn đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét