Suy niệm: Charles Péguy có kể câu chuyện một thanh niên lên thiên đàng được một thiên thần hỏi: “Vết thương của anh ở đâu?” Anh trả lời: “Vết thương à, tôi chẳng có vết thương nào cả.” Thiên thần buồn rầu hỏi lại: “Bộ ở trần gian không có gì để anh chiến đấu sao?” Cuộc
đời Ki-tô hữu ở trần gian là một chiến đấu không ngừng. Các môn đệ nhận
diện ra Giêsu phục sinh nhờ các dấu đinh! Vì thế, không có chiến thắng
cho những người sợ thương tích; không có vinh quang cho những kẻ nhát
đảm ngại “lãnh sẹo” và phải là người mạnh sức, sẵn sàng chiến đấu mới
chiếm được Nước Trời. Sức mạnh ở đây không phải là sức mạnh của cơ bắp,
súng đạn, nhưng là sức mạnh của Thiên Chúa. Người Kitô hữu họa lại hình
ảnh của một Đức Kitô phục sinh đầy thương tích, nhưng những vết thương
là dấu chỉ để Chúa nhận diện chúng ta.
Mời Bạn: Gia đình, xã hội
dạy ta yêu thương nhưng cũng có thể gây cho ta ít nhiều thương tích. Bạn
có sử dụng sức mạnh Chúa ban để chữa lành và xem đó là cơ hội để chiến
đấu không?
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn về cách đón nhận những vết sẹo của quá khứ, những ký ức về sự thất bại trong đời.
Sống Lời Chúa: Hy sinh đón nhận cách vui tươi những khó nhọc, trái ý trong cuộc sống mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, các tông đồ chỉ nhận ra Chúa phục sinh nhờ những dấu đinh, những vết thương của Chúa. Xin cho ban con sức mạnh của Chúa để sẵn sàng “chiến đấu mà không sợ thương tích” trong cuộc chiến đấu thiêng liêng này. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét