Suy niệm: “Bài sai,” một từ
cổ “nhà đạo” nghe thật lạ tai ngay với cả với các “bổn đạo” nhưng lại
nói lên thật đúng ý nghĩa của sứ vụ lệnh mà Chúa Giêsu trao cho các tông
đồ. Bài sai đó là: 1/ ra đi tay không; 2/ sẵn sàng đón nhận mọi cảnh
sống:
đến nhà nào thì ở lại đó, và cũng từ đó mà ra đi; 3/ sứ
mạng chính: rao giảng Tin Mừng và chữa lành. Những yêu cầu đó xem ra
cũng dễ chấp nhận trừ yêu cầu đầu tiên. Đã hẳn chúng ta không thể những
lời:
“đừng mang gì đi đường, đừng có hai áo…” theo nghĩa đen;
chính Chúa Giêsu cũng đã mang hai áo trong cuộc khổ nạn của Ngài (Ga
19,23-24), và Ngài cũng có một người quản lý tài sản, số tài sản tuy
không nhiều nhưng cũng đủ làm phúc bố thí cho người nghèo (Ga 13,29).
Những lời ấy nhấn mạnh đến tinh thần khó nghèo và phó thác. Chúa sẽ liệu
một khi Ngài có ý sai đi. Ngài thấu hiểu tính lo xa của từng vị. Nhưng
Ngài không thay đổi lệnh ban vì Ngài sẽ đi cùng họ trong các hoạt động
tông đồ.
Mời Bạn: Là tín hữu hay là
linh mục, tu sĩ, mỗi người chúng ta đều nhận “bài sai” của chính mình.
Chúng ta phản ứng ra sao khi đọc lại “bài sai” này ngày hôm nay? Chỉ khi
biết áp dụng tinh thần của bài sai nguyên thuỷ này, hoạt động tông đồ
của chúng ta mới có tính thuyết phục.
Sống Lời Chúa: Bằng lòng vô
điều kiện với “bài sai” của Chúa qua đấng bản quyền không dễ chút nào;
nhưng coi đó là ý Chúa ta sẽ tìm được niềm vui và hoa trái thiêng liêng
đích thực.
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Giêsu, xin cho chúng con biết sống tinh thần của người môn đệ đích thực
của Chúa, để Chúa được mọi người nhận biết và tin yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét