Suy niệm: Ta mong muốn “cánh
đồng” thân hữu của mình chỉ toàn những “lúa đồng” thuần chủng. Thế
nhưng, sớm muộn rồi “cỏ lùng” cũng xuất hiện: một người bạn chơi xấu,
một người thân phản bội... Thay vì chua chát, cay đắng hay trở nên tiêu
cực, thất vọng, ta được mời gọi nhìn nhận một sự thật: thế giới là tình
trạng “vàng thau lẫn lộn,” ánh sáng đan xen với bóng tối, người tốt ở
chung với kẻ xấu. Hơn nữa, nếu thành thật với mình, ta cũng phải nhìn
nhận ngay trong tâm hồn mình có tình trạng lúa tốt chen lẫn với cỏ lùng,
sự trung tín đi liền sự phản bội, các đức tính tốt ở sát bên các nết
xấu. Sự thật này dạy ta đừng vội vàng xét đoán, phân loại người khác khi
chỉ thấy một phần hay một giai đoạn cuộc sống của nhau.
Mời Bạn: Dụ ngôn vừa phác
họa cho bạn một cuộc sống hiện thực vừa gợi lên tinh thần lạc quan bạn
phải có. Bạn được Chúa mời gọi học tính kiên nhẫn và nhân hậu như chính
Thiên Chúa, người chủ ruộng của dụ ngôn. Ngài kiên nhẫn chờ đợi đến mùa
gặt là ngày chung cuộc mới xét xử người xấu.
Chia sẻ: Chúa dạy bạn bài học gì từ dụ ngôn lúa đồng và cỏ lùng?
Sống Lời Chúa: Tôi tập không
vội vàng xét đoán, lên án người khác khi chỉ dựa vào một quảng đời của
họ, vì biết rằng nơi tâm hồn họ có cả lúa tốt lẫn cỏ lùng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Giêsu, chúng con xác tín rằng chỉ mình Chúa mới có đủ thẩm quyền để phán
xét chúng con, nhưng Chúa lại kiên nhẫn và nhân hậu chờ đến ngày chung
cuộc. Xin cho chúng con tập nhận ra “lúa tốt” nơi người anh em, thay vì
chỉ chăm chăm chú ý đến “cỏ lùng” nơi họ. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét