Suy niệm: Nước Thiên Chúa
như hạt giống âm thầm nẩy mầm, mọc lên, trổ bông kết trái... nhưng bằng
cách nào thì người gieo giống không biết! Chi tiết “không biết” này rất
nên được lưu tâm. Thật vậy, con người càng biết nhiều – mà ngày nay, kho
tàng tri thức của con người đã trở nên đồ sộ hơn bao giờ hết – thì
người ta càng nhận ra rằng chúng rất hạn chế so với cõi vô minh bao la
vô tận. Vũ trụ tự nhiên vận hành thế nào, người ta còn “không biết”
huống chi là “Nước Thiên Chúa”! Bài học ở đây là
khiêm nhường, nhìn nhận Thiên Chúa, dành chỗ cho Ngài – không phải chỉ ở những chỗ mình không hiểu, không biết, mà là mọi chỗ trong đời ta.
Mời Bạn: Trong đức tin của
Abraham, của Đức Maria, luôn có bao hàm yếu tố “không biết”: Abraham lên
đường mà không biết mình sẽ được dẫn đi đâu, không biết bằng cách nào
mình đã già mà còn có thể trở thành cha của một dân tộc đông đúc. Maria
không biết làm sao mình có thể thụ thai, rồi cũng không biết bằng cách
nào “triều đại” của Giêsu, con mình, sẽ “sẽ vô cùng vô tận”! Phải chăng
nhiều khi sự cố chấp đòi biết tường tận con đường là một cản trở không
cho phép ta cất bước lên đường tiến tới những chân trời mới?
Sống Lời Chúa: Tập nhìn ra Chúa trong mọi sự bằng sự ‘hiểu biết’ của đức tin, ngay cả khi trí óc mình bất lực.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con tin Chúa, nhưng Chúa biết đức tin con hèn yếu; xin ban thêm lòng tin cho con. Amen.